Trong hàng trăm hàng ngàn truyện ma mà người ta vẫn thường kể cho nhau nghe không biết có bao nhiêu chuyện là sự thật. Phần lớn những câu chuyện “ma” đều chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của chính tác giả, hay xa hơn đó chỉ là những cảm giác sợ hãi trông gà hóa cuốc khi bị thần hồn át thần tính mà thôi. Các nhà khoa học khi nghiên cứu về các trường hợp người gặp ma phần lớn đều đi đến kết luận là do ảo giác trong trí tưởng tượng của chính con người khiến người ta tự đánh lừa mình. Tuy nhiên cũng những trường hợp hiếm hoi mà khoa học còn chưa giải quyết thỏa đáng mà câu chuyện sau đây là một ví dụ.
Thưa các bạn, những du học sinh khi đi du học nếu may mắn thì có thể tập trung sống với nhau vui vẻ cho quên đi cuộc sống lẻ loi nơi đất khách quê người nhưng có khi cả thành phố mình học chỉ có mình mình đến từ Vietnam mà thôi. Tôi có người bạn thân tên là Hương rơi vào trường hợp như vậy. Trong một lần tình cờ gặp gỡ, nhận ra đồng hương, cô mời tôi lại nhà ăn tối nói chuyện. Cô kể cho tôi nghe một câu chuyện dị thường xảy ra với cô đã mấy tuần nay, khi kể nét xúc động hiện rõ trong từng lời nói cử chỉ nên tôi biết đó chính là truyện thật của người trong cuộc. Tôi xin phép được thuật lại câu chuyện và để cho trung thành với nội dung tôi xin phép đặt tên là “Bóng ma bên cửa sổ.”
Đó là vào một buổi chiều tối cách đây khoảng 3 tuần, dù chỉ mới khoảng 6h chiều, ngoài đường lặng lẽ không một bóng người, cả khu phố chìm vào trong bóng tối của trời đông Châu Âu. Căn hộ Hương ở nằm thu mình trong một góc phố lặng lẽ, trở về nhà sau 1 ngày học hành căng thẳng ở trường Đại học, nàng mở cửa phòng rồi ngồi thừ lên salon thì có một điều gì đó ở cửa sổ tòa nhà đối diện làm nàng chú í, Hương tiến ra cửa sổ nhìn cho rõ thì cô chợt ngất đi vì ở tòa nhà đối diện một người đàn ông tóc vàng mắt xanh hình thù rất quái dị đang vẫy tay chào nàng. Nàng dụi mắt nhìn cho kĩ thì cái bóng ấy tự dưng biến đi đâu mất. Hương lấy lại bình tĩnh và nghĩ chắc mình nhìn lầm nhưng Cả đêm hôm đó Hương thấp thỏm không ngủ được, nàng thỉnh thoảng lại nhìn qua chính cái cửa sổ đó thì chỉ thấy phòng tối om không một bóng người. Tuy nhiên ngày hôm sau khi trở về nhà thì cái hình bóng ghê rợn ấy lại hiện ra vẫy tay chào Hương, Hương như muốn thét lên rồi té vật xuống giường. Tuy nhiên khi nhìn kĩ lại thì một lần nữa cửa sổ im ắng không một ánh đèn.
Ngày thứ 3 thứ 4 cũng vậy nên Hương cứ về đến nhà là không dám nhìn lên cửa sổ mà nàng đã kéo rèm cửa để khỏi phải nhìn thấy hình thù quái dị ấy dù cho đôi lần tò mò vào buổi sáng nàng cũng len lén nhìn qua nhưng căng phòng tối om khuất ánh nắng mặt trời nên nàng không thấy gì.
Ngày thứ 5 Hương tranh thủ về nhà sớm rồi đi qua căn nhà đối diện. Đó là một căn nhà cổ có nhiều căn hộ, căn hộ đối diện với phòng nàng là ở lầu 3 thứ 3 từ bên trái sang. Nhưng vừa đến cửa thì nàng chựng lại, tim giật thót mình khi vừa chạm vào cánh cửa ngoài, một luồng gió lạnh thổi vào người làm Hương rùng mình. Trời vẫn còn sáng, ngoài ngõ một 2 tiếng của người bộ hành làm Hương có thêm can đảm đẩy cánh cửa sắt đi vào. Nàng tiến vào sân rồi đi tới một hành lang dài sâu hun hút , bỗng Hương giật thót tim lảo đảo như bị trúng gió khi một bóng đen nhảy chồm ra ôm lấy cô. Hương kêu lên Á áaaaaaaaaaaaa thảng thốt đến mấy giây để nhận ra bóng đen lúc nãy chỉ là một con mèo đen của ai đó