Xem Nhiều 3/2023 #️ Làm Sao Ðể Phát Triển Một Ðời Sống Cầu Nguyện Sâu Sắc Hơn # Top 9 Trend | Kichcauhocvan.net

Xem Nhiều 3/2023 # Làm Sao Ðể Phát Triển Một Ðời Sống Cầu Nguyện Sâu Sắc Hơn # Top 9 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Làm Sao Ðể Phát Triển Một Ðời Sống Cầu Nguyện Sâu Sắc Hơn mới nhất trên website Kichcauhocvan.net. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Để hỏi câu “làm sao để phát triển một đời sống cầu nguyện sâu sắc hơn?” tức là ta thực sự tìm hiểu “làm sao để ta yêu mến Chúa nhiều hơn?”

Một trong những bài luận quan trọng của mọi thời đại về việc cầu nguyện là cuốn sách nhỏ do một người ẩn danh viết vào thế kỷ thứ 14 với tựa đề Áng Mây của Kẻ Ngu Muội (The Cloud of Unknowing). Ngay trong những trang đầu của cuốn sách, tác giả cảnh tỉnh người đọc nếu họ không phó thác trọn vẹn để hoàn toàn theo Chúa Kitô. Sự tăng trưởng trong việc cầu nguyện và tình yêu mến Thiên Chúa không phải là để cho “những người hay chuyện gẫu, hay tìm kiếm điều sau trái, năng hoạt động, hoặc những người chỉ vì tính hiếu kỳ.” Nhưng hơn thế, sự tăng trưởng trong đời sống thiêng liêng, hay đời sống thuộc về Chúa Thánh Thần, đòi hỏi một sự tôn kính và tự dâng hiến xứng đáng với Thiên Chúa.

Nhưng không may, nó không dễ dàng để ta chặn đứng những tư tưởng của mình như vậy. Và do đó, tác giả cuốn sách Áng Mây đề nghị với ta, những người đã phó thác vào sự dẫn dắt và Khôn ngoan của Chúa, là hãy đặt tất cả những sự chia trí, những kỷ niệm, những cám dỗ, những lo lắng, và những ưu tư của mình vào trong tay Chúa. Sự chiêm niệm kêu gọi ta hãy cứ để những thứ đó biến đi hết…. cho ta được lắng đọng và hiểu biết Chúa là Thiên Chúa. Ta không thể bước vào việc cầu nguyện chiêm niệm ngoài sự xưng thú tội lỗi mà Chúa – không phải ta – là đối tượng. Thế nên Áng Mây chỉ dẫn ta làm tan biến đi những sự quấy rầy của mình “bằng cách quay về với Chúa Giêsu với lòng ước ao yêu mến Ngài.”

Chỉ có lúc đó, sự thanh quang thuộc về chiêm niệm mới có thể thực hiện được. Cũng lúc ấy, ta được tự do để chú trọng tình yêu của ta vào Chúa và an nghỉ trong sự nhận biết được sự hiện diện của Ngài bao phủ quanh ta. Nhưng dù sao, tác giả cuốn sách Áng Mây cũng cảnh tỉnh ta rằng không có gì khác lạ trong khi bắt đầu mà ta chẳng cảm thấy gì hết ngoài sự tối tăm bao quanh tâm trí ta. Có thể ta hình như biết và chẳng cảm thấy gì hết ngoại trừ một lòng nhiệt tâm hướng về Chúa trong đáy lòng ta. Và sự chiêm niệm thật sự chứa đựng những việc ấy.

Làm Sao Để Phát Triển Một Đời Sống Cầu Nguyện Sâu Sắc Hơn?

Một trong những bài luận quan trọng của mọi thời đại về việc cầu nguyện là cuốn sách nhỏ do một người ẩn danh viết vào thế kỷ thứ 14 với tựa đề Áng Mây của Kẻ Ngu Muội (The Cloud of Unknowing). Ngay trong những trang đầu của cuốn sách, tác giả cảnh tỉnh người đọc nếu họ không phó thác trọn vẹn để hoàn toàn theo Chúa Kitô. Sự tăng trưởng trong việc cầu nguyện và tình yêu mến Thiên Chúa không phải là để cho “những người hay chuyện gẫu, hay tìm kiếm điều sau trái, năng hoạt động, hoặc những người chỉ vì tính hiếu kỳ.” Nhưng hơn thế, sự tăng trưởng trong đời sống th iêng liêng, hay đời sống thuộc về Chúa Thánh Thần, đòi hỏi một sự tôn kính và tự dâng hiến xứng đáng với Thiên Chúa.

Nói như vậy có nghĩa là: Để cho ta được gần Chúa hơn trong tình yêu và trong cầu nguyện, thì ta phải nhận biết rằng chính Chúa đã đánh động ta trước để ta cầu xin Ngài ban cho ta một đời sống đức tin sâu sa. Sự ao ước đó trong ta là phản ánh sự mong muốn của chính Chúa. Chính Ngài khuyến khích để ta muốn cầu nguyện một cách có ý nghĩa và yêu mến Ngài cách xác thực hơn. Trong tất cả mọi việc ta làm để tìm kiếm tình yêu Chúa, ta được thúc đẩy bằng tình yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa. Để yêu mến Chúa nhiều hơn, ta phải từ bỏ chính mình để đón nhận tình yêu của Ngài.

Như vậy, để làm cho đời sống cầu nguyện của ta sâu sắc hơn, ta phải cầu xin Chúa ban ơn cho ta. Tức là ta chủ đích muốn và trực tiếp cầu xin Chúa Giêsu yêu thương ta, vì chỉ có tình yêu Ngài mới có thể làm cho ta xứng đáng với tình yêu của Ngài. Thánh Columban có một lần cầu nguyện: “Lạy Đấng Cứu Thế mến yêu, xin gợi lên trong chúng con sự say đắm của tình yêu mà xứng hợp với Ngài là Thiên Chúa, để tình yêu Ngài lan rộng khắp trái đất, hoàn toàn làm chủ chúng con, và đổ đầy lòng trí chúng con; và như vậy, chúng con sẽ không biết bất cứ tình yêu nào khác ngoại trừ tình yêu dành cho Ngài là Đấng Vĩnh Cửu.”

Trong khi đó, ta phải có lòng ước ao để đón nhận mầu nhiệm Khôn Ngoan không thể sai lầm của Chúa hoạt động trong đời sống của mình. Sự trưởng thành trong đời sống thiêng liêng chứa đựng hoa quả thánh thiện lấy ra bằng sự từ bỏ chính mình cho chương trình của Thiên Chúa, từng giây từng phút, với lòng tin cậy và an bình đến với ta từ sự Phục Sinh của Chúa Kitô. Ta càng từ bỏ chính mình cho chân lý mà Thiên Chúa ban cho ta để ta yêu Ngài say đắm trong cuộc sống này bao nhiêu, thì ta càng cầu nguyện và thanh lọc sự liên hệ của ta với Thiên Chúa được tốt đẹp hơn bấy nhiêu. Khi đó, ta ước ao chấp nhận tất cả những gì mà Thiên Chúa ban cho ta… ngay cả thánh giá.

Tâm tình thánh hóa như vậy làm cho ta phát triển từ sự suy niệm tới một hình thức nghiêng về chiêm niệm nhiều hơn trong việc cầu nguyện. Trong suy niệm, ta chấp nhận để Chúa Thánh Thần soi sáng tâm trí cho ta có thể suy ngẫm về những chân lý, những mầu nhiệm, những vấn đề, những biến cố, những thử thách và những phương hướng của đức tin. Trong chiêm niệm, ngay cả khi tâm trí ta trở nên lắng đọng, một cách đơn giản, chiêm niệm là lúc ta ở cùng với người mình yêu trong thinh lặng và trong Thánh Thể yêu mến.

Nhưng không may, nó không dễ dàng để ta chặn đứng những tư tưởng củ a mình như vậy. Và do đó, tác giả cuốn sách Áng Mây đề nghị với ta, những người đã phó thác vào sự dẫn dắt và Khôn ngoan của Chúa, là hãy đặt tất cả những sự chia trí, những kỷ niệm, những cám dỗ, những lo lắng, và những ưu tư của mình vào trong tay Chúa. Sự chiêm niệm kêu gọi ta hãy cứ để những thứ đó biến đi hết…. cho ta được lắng đọng và hiểu biết Chúa là Thiên Chúa. Ta không thể bước vào việc cầu nguyện chiêm niệm ngoài sự xưng thú tội lỗi mà Chúa – không phải ta – là đối tượng. Thế nên Áng Mây chỉ dẫn ta làm tan biến đi những sự quấy rầy của mình “bằng cách quay về với Chúa Giêsu với lòng ước ao yêu mến Ngài.”

Chỉ có lúc đó, sự thanh quang thuộc về chiêm niệm mới có thể thực hiện được. Cũng lúc ấy, ta được tự do để chú trọng tình yêu của ta vào Chúa và an nghỉ trong sự nhận biết được sự hiện diện của Ngài bao phủ quanh ta. Nhưng dù sao, tác giả cuốn sách Áng Mây cũng cảnh tỉnh ta rằng không có gì khác lạ trong khi bắt đầu mà ta chẳng cảm thấy gì hết ngoài sự tối tăm bao quanh tâm trí ta. Có thể ta hình như biết và chẳng cảm thấy gì hết ngoại trừ một lòng nhiệt tâm hướng về Chúa trong đáy lòng ta. Và sự chiêm niệm thật sự chứa đựng những việc ấy.

Cũng trong lúc đó, sự tôn thờ và từ bỏ chính mình đòi hỏi sự trưởng thành trong Chúa Thánh Thần, nó buộc ta biến sự chiêm niệm của mình thành việc làm cụ thể bằng cách chia sẻ với tha nhân hoa quả chiêm niệm của mình. Thánh Gioan Tông đồ viết: “Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được tình yêu là gì: đó là Đức Kitô đã thí mạng vì chúng ta. Như vậy, cả chúng ta nữa, chúng ta cũng phải thí mạng vì anh em. Nếu ai có của cải thế gian và thấy anh em mình lâm cảnh túng thiếu, mà chẳng động lòng thương, thì làm sao tình yêu Thiên Chúa ở lại trong người ấy được?” (I Gioan 3:16-17). Một người cảm phục Gerard Manley Hopkins có lần hỏi nhà thơ dòng Tên lỗi lạc: Làm sao cha ấy có thể yêu mến Chúa với lòng nhiệt thành giống như những bài thơ của Hopkins đã diễn tả một cách thật tài tình? Cha Hopkins trả lời ngay: “Hãy bố thí.” Nói cách khác, nếu ta muốn yêu mến Chúa nhiều hơn, ta phải chia sẻ với tha nhân cách quảng đại trong nhu cầu tình yêu mà Chúa đã ban cho ta.

Để kết luận, lòng ước ao làm cho đời sống cầu nguyện sâu sắc hơn là một dấu hiệu xác thực rằng ta đã nắm chắc được ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Đó là, như Brother Lawrence of the Resurrection nói với ta, mục đích tối hậu và ơn gọi cao nhất của con người là: “Trong khả năng mà ta có thể, hãy hãy trở nên người hoàn hảo nhất kính mến Thiên Chúa.”

Stt Sâu Sắc Về Tình Yêu

Hai người giống nhau khi yêu nhau sẽ giống như những người bạn cùng sở thích, làm gì cũng rất vui vì có người đồng hành. Tuy nhiên, lâu rồi cũng sinh nhàm chán, bởi vì giống nhau thành ra lại ít cái để tìm hiểu.

Những điều người này biết người kia cũng sẽ biết. Nói hoài nói mãi rồi cũng chán. Không sớm thì muộn cũng chẳng còn thấy gì thu hút, thú vị từ đối phương.

Một cuộc tình dù hoàn hảo đến mấy, đẹp đôi đến mấy, hiểu nhau và từng hạnh phúc bên nhau đến mấy, rồi cũng sẽ phải trải qua những chuỗi ngày rất chán, thật sự rất chán.

Là những ngày mà thấy yêu thương không còn được như ban đầu, thấy hình như người đã nhạt màu đổi thay, thấy cả hai bên nhau chẳng còn ý nghĩa gì, có lẽ bản thân một mình có khi còn tốt hơn…

Hai người tính cách đối lập, khác nhau nhiều thứ ở bên nhau ban đầu sẽ rất vui. Càng khác biệt càng có nhiều thứ để tìm hiểu, trò chuyện. Người này cũng học được từ ở người kia nhiều điều hơn.

Nhưng sẽ dễ dàng bất đồng quan điểm, dễ cãi vã và dễ mệt mỏi vì phải tìm ra cách để cân bằng giữa bản thân và đối phương.

Dù là giống nhau hay khác nhau, thì cũng sẽ có những giây phút bạn thấy hình như mình muốn buông tay, lười đắp xây gì thêm nữa, để thoải mái hòa mình vào cuộc sống nhộn nhịp bên ngoài. Dù rõ ràng đối phương chẳng có mấy lỗi lầm gì. Dù cả hai đều chẳng đang hờn giận, cãi vả chi.

Những ngày như vậy, các đôi tình nhân nào rồi cũng sẽ trải qua. Thực tế, bất cứ sự phát triển nào cũng không thể tăng lên mãi hoài được. Sẽ có lúc tuột dốc dần, một cách chẳng rõ.

Thực ra, dù là ai, như thế nào, khác nhay hay giống nhau, tình yêu cũng đều sẽ có những khó khăn nhất định. Vấn đề vốn không nằm ở những điểm riêng hay điểm chung mà có thể tạo nên một cuộc tình lâu bền. Vấn đề ở chỗ là chúng ta có đủ kiên nhẫn, và thấu hiểu để ở bên nhau hay.

Hãy cứ bình thản tiếp tục đón nhận yêu thương từ người yêu, cứ dành thời gian cho nhau những ngày từng hạnh phúc vậy, và cứ trò chuyện, cứ hỏi thăm. Có thể sẽ thấy không nhiều niềm vui và hạnh phúc như trước, nhưng hãy cứ làm, rồi sau đó mới dành thêm nhiều thời gian cho bản thân hơn. Chứ đừng vì chán mà đơn phương tuyệt bỏ luôn tất cả.

Chia sẻ trong tình yêu, chính là tất cả những vui buồn hay sầu não mệt mỏi đều muốn kể với người ấy. Làm gì cũng sẽ nghĩ đến người ấy đầu tiên. Đừng cất giữ trong lòng, cũng đừng quyết định những thứ to tát mà chỉ có một mình mình thôi.

Người thương là để yêu và để hiểu, để biết được mình và đối phương đang cảm giác ra sao. Niềm vui thì nhân đôi, nỗi buồn sẽ giảm xuống gấp bội. Chỉ cần chia sẻ thì mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi mà.

Vì rồi sẽ có một lúc, chút tình cảm còn sót lại trong nhau sẽ làm mọi thứ sống dậy. Những nhớ thương, mong ngóng, sẽ lại tìm về.

Giữa cuộc đời này, rồi ai cũng sẽ cần một ai đó ở bên cả. Đừng vội buông tay, nếu người ấy chưa lên tiếng bảo người ta cũng thấy thế. Bảo cả hai nên (tạm) dừng lại.

Cứ vội vã đơn phương buông đi! Sẽ thấy mất nhau, đau đến chừng nào. Thấy cuộc đời, trống đi một mảng lớn ra sao. Mới biết ta còn yêu người rất nhiều. Lúc ấy, dù cho quay lại, thì tin yêu cũng chẳng thể hồi phục như lúc đầu. Thậm chí có thể mất nhau mãi mãi, hối tiếc cả đời…không mà thôi.

Chẳng có ai sinh ra trên đời ngay từ đầu đã hợp lòng người khác cả. Nhưng nếu đó thực sự là điều quan trọng, thì ai cũng sẽ phải học cách thay đổi để giữ lại những thứ đó bên mình.

Cũng chẳng có bữa cơm nào ăn mãi không chán, quan trọng là mình luôn phải thay đổi để khiến cho tình yêu luôn mới mẻ, không nhàm chán.

Kỳ thực ra, quan trọng nhất trong cuộc tình, vốn không phải là mỗi ngày cố gắng hy sinh nhiều hơn cho đối phương để họ thêm yêu mình mà là phải làm thế nào để người ta mỗi ngày đều yêu mình nhiều hơn. Đó mới là sự cố gắng cần thiết.

Bạn có thể yêu, cũng có thể không yêu. Nhưng nếu đã yêu rồi, hãy hết mình, hãy trọn vẹn, hãy kiên nhẫn.

Bởi chẳng mấy khi trên đời này, bạn gặp được một người khiến bản thân muốn đánh đổi tất cả để ở bên đâu…

Lời kết: Giữa cuộc đờ dài rộng, giữa muôn vàn những khuôn mặt lạ quen, hai người đã có duyên để nắm lấy tay nhau thì đừng vì những điều nhỏ nhặt mà vội buông bỏ bàn tay ấy. Muốn đạt được điều gì thì đều phải cố gắng. và tình yêu cũng vậy. Nếu yêu nhau xin hãy vì nhau!

Làm Thế Nào Để Phát Triển Động Lực Trong Một Học Sinh?

Khi một học sinh bắt đầu giáo dục trung học, yếu tố thúc đẩy trở thành một trong những khía cạnh quan trọng nhất trong học tập của mình. Trong thực tế, sự lỏng lẻo thường đi kèm với học sinh không được khuyến khích có thể được theo sau bởi những hành vi khác mà bản thân họ cũng rất phức tạp để quản lý. Do đó, rất quan trọng để phát triển động lực của một học sinh.

Với sự phát triển xã hội, học sinh đồng hóa các hành vi, giá trị và các quy tắc khiến anh ta có được cách tư duy, cảm giác và hành động cá nhân. Trong giai đoạn tiến hóa này, nổi dậy, thờ ơ, thiếu quan điểm, cô lập hoặc tránh là các yếu tố nguy cơ được đưa vào tài khoản và có thể chiến đấu tốt hơn nếu chúng ta bao gồm động lực.

Kích thích động lực của một học sinh là điều cần thiết để cải thiện sự phát triển và chất lượng hiệu quả của nó.

Nên thúc đẩy loại động lực nào?

Động lực là thành phần thiết yếu mà mọi người cần để đạt được mục tiêu của họ. Đó là điều kiện cần thiết và yếu tố thúc đẩy hành động. Theo truyền thống, tác giả phân biệt hai loại động cơ.

Động lực nội tại là động lực thúc đẩy việc thực hiện các hành động trong bản thân họ thú vịcho người đó. Vì vậy, đây là những người tạo ra sự hài lòng đơn giản bằng cách thực hiện chúng.

Động lực bên ngoài là tiện dụng hơn.Nó đề cập đến việc thực hiện các hoạt động được sử dụng như phương tiện hoặc phương tiện để đạt được các mục tiêu khác hoặc để tránh bị xử phạt. Ví dụ, chúng ta đang nói về động lực bên ngoài khi đứa trẻ đang làm bài tập về nhà và ngôn ngữ của mình để có thể chơi bóng đá với bạn bè của mình.

Như chúng ta thấy, động lực nội tại là mục tiêu đạt được trong giáo dục và là một đối tượng nghiên cứu để cố gắng phát triển nó.

Thành tích và động lực của học sinh trong học sinh

Good & Brophy (1983) cho rằng khái niệm động lực được áp dụng cho bối cảnh trường học đề cập chủ yếu đến hai khía cạnh:

Mức độ tham gia của học sinh trong lớp học.

Sự kiên trì của học sinh này về bài tập về nhà, bất kể hoạt động.

Cả hai kết luận rằng có một mối tương quan dương với cường độ vừa phải (0,34) giữa động lực và hiệu suất. Và đó là một mối quan hệ hai chiều bởi vì người đầu tiên dẫn dắt điệu nhảy và giải thích cho người khác. Do đó, một sinh viên có động lực sẽ có một màn trình diễn tốt và nó sẽ giữ cho động lực của đứa trẻ ở mức cao.

Thật thú vị khi lưu ý rằng trong các gia đình có nhiều hơn một đứa trẻ, theo cách thông thường, có sự khác biệt đáng kể về hiệu suất của trẻ em. Người ta có thể có động lực hơn người khác cho một nhiệm vụ. Vì vậy, những người có khó khăn khác, chẳng hạn như thay đổi ngôn ngữ, có thể hiển thị sự kiên trì tuyệt vời khi theo đuổi mục tiêu của họ, thúc đẩy chính xác cho mong muốn này để vượt trội. Trẻ em có trí thông minh cao, về phần mình, có thể thích ứng với mọi thứ mà chúng nhận được.

Nếu điều này được đưa vào tài khoản, rất có khả năng các học sinh có khả năng cao và điểm thấp sẽ biến thành thất bại trong trường khi vào trung học. Vấn đề là họ không quản lý để có được và tiếp thu giá trị của nỗ lực. Họ cảm nhận, do đó, rằng các yêu cầu của nhiệm vụ cao hơn nhiều so với khả năng học tập của họ.

Vấn đề chính xuất hiện khi chúng tôi không lo lắng đủ về phát triển động lực trong học sinh. Và đặc biệt là nếu gia đình không tính đến siêu việt này. Làm thế nào để làm cho một thiếu niên nội tại có động lực nếu anh ta không chuẩn bị cho nó?

Một mặt, điều quan trọng là làm cho anh ta hiểu ý nghĩa của khái niệm này và bao vây. Bằng cách này, anh có thể giới thiệu một sự thay đổi trong cách suy nghĩ của mình. Chúng ta cũng phải tạo ra một nhận thức để tinh thần dự án đạt được các mục tiêu của nó. Vì vậy, nếu anh ta không có suy nghĩ hoặc thói quen học tập, người ta phải cố gắng tạo ra sự cần thiết này.

Mặt khác, nó là cần thiết để khắc sâu trong các mô hình giáo dục cha mẹ khác với các mô hình mà họ đã thiết lập cho đến lúc đó. Trong số đó, có một phát triển tự điều chỉnh của họ, khiến họ chịu trách nhiệm về quyết định của họ.

Chương trình động lực McClelland

Nhà tâm lý học Bắc Mỹ David McClelland đã đưa ra một chương trình động lực trong lớp học bao gồm những điều sau đây:

Xã hội hóa hương vị cho sự mới lạ.

Sự phát triển của sự tò mò của đứa trẻ.

Sự phát triển quyền tự chủ cá nhân, thông qua việc tìm kiếm các kết quả cụ thể.

Tự học đánh giá

Trách nhiệm.

Sự nhấn mạnh của phụ huynh về mức độ hiệu suất cao và đánh giá rõ ràng.

Các ưu đãi cho đào tạo hướng tới độc lập.

Hơn nữa, các lý thuyết động lực hiện tại đều khẳng định rằng lòng tự trọng của học sinh bị ảnh hưởng bởi các biến động lực cảm xúc. Trong số đó, thành tích học tập hoặc nhận thức của họ về nỗ lực và kỹ năng.

Bạn đang xem bài viết Làm Sao Ðể Phát Triển Một Ðời Sống Cầu Nguyện Sâu Sắc Hơn trên website Kichcauhocvan.net. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!